Nghiêm trang đứng trước tượng đài tưởng niệm
Lòng mênh mang bao cảm xúc dâng trào
Nghe quá khứ vọng từ Phú Riềng Đỏ
Cờ đỏ búa liềm trong gió hát lao xao
Nhớ một ngàn chín trăm hai mươi chín
Bờ suối Làng 3, hai tám tháng Mười
Chi bộ Cộng sản đầu tiên thành lập*
Thắp giữa đêm đông ngọn đuốc sáng ngời
Kể từ ấy đấu tranh bằng đường lối
“Tự phát” xưa nay chuyển “tự giác” rồi
Kể từ ấy phu giữa lòng đêm tối
Đã vùng lên làm chủ khắp nơi nơi
Phú Riềng Đỏ đòi thi hành yêu sách
Cuộc bãi công** chấn động khắp năm châu
Người đứng dậy tựa cao su xanh tỏa
Muôn đồn điền xóa hết vạn thương đau
Chống đánh đập, chống thực dân bức hại
Đòi tăng lương, tăng nghỉ, giảm giờ làm
Ý chí đấu tranh truyền đi mãi mãi
Dấu ấn quật cường bung nở khắp trời Nam
Bao chiến sĩ quên mình vì cách mạng
Tháng Tám mùa thu giành lấy chính quyền
Nước độc lập chưa tròn ngày vẹn tháng
Giặc nhảy vào hòng đô hộ ta thêm
Cả Tổ quốc lại cùng nhau kháng chiến
Phu cao su vùng dậy khắp đồn điền
Vì sông núi đem thân mình dâng hiến
Thiên sử vàng lừng lẫy phía Điện Biên
Đánh thắng Pháp rồi cùng nhau đuổi Mỹ
Rừng là nhà ta sống giữa chiến khu
Rừng cao su biết chở che bộ đội
Rừng cao su vây hãm lũ quân thù
Cùng góp sức cho mùa xuân đại thắng
Mỗi đồn điền tựa một mũi tiến công
Ngày “Mỹ cút Ngụy nhào” giơ cờ trắng
Cao su vui cũng khóc trước cờ hồng
Gần thế kỷ sống kiếp đời nô lệ
Mỗi gốc cây bao giọt máu tuôn rơi
Nay giải phóng khắc sâu lời tuyên thệ
Khôi phục nông trường khai hoang đất muôn nơi
Tăng năng suất, diện tích trồng mở rộng
Lại thâm canh, liên kết nước bạn bè
Bàn chân vững, tay vàng gieo ước vọng
Để cánh rừng xanh vạn suối ngàn khe
Cùng cả nước ngành cao su đổi mới
Bao cấp xưa nay khoán hộ khoán rừng
Rừng thêm thắm giữa thời kì cởi trói
Cây tuôn trào dâng nhựa quý ngang lưng
Dòng vàng trắng hội nhập cùng thế giới
“Công nhân giàu, Tập đoàn mạnh”*** vươn xa
Thế hệ trước thế hệ sau tiếp nối
Trang sử vàng Phú Riềng Đỏ ông cha
Hôm nay đứng trước tượng đài tưởng niệm
Lòng thành tâm nâng nhẹ nén hương trầm
Tia nắng mới thắp lên ngàn khát vọng
Nghe hào hùng dòng chảy chín ba năm.
(*) Chi bộ Đông Dương Cộng sản Đảng (chi bộ Phú Riềng) – Chi bộ Cộng sản đầu tiên tại miền Đông Nam Bộ – được thành lập ngày 28 tháng 10 năm 1929 tại bờ suối Làng 3 (nay thuộc xã Thuận Phú, huyện Đồng Phú, tỉnh Bình Phước).
(**) Tám ngày bãi công: Từ ngày 30/1 đến ngày 6/2/1930
(***) Một trong những mục tiêu phấn đấu của Tập đoàn CN Cao su Việt Nam
NGUYỄN CHÍ DIỄN
(Tiên Sơn, Việt Yên, Bắc Giang)
Người và Đất
Vườn cây tốt cho nhiều hoa trái
Đất với người từ ấy bên nhau
Cao su xanh thẳm một màu
Vươn cao đứng thẳng làm giàu quê hương.
Người và đất tình thương màu mỡ
Cây vươn cành sáng rỡ tương lai
Nơi đây đã có bao ngày
Tình người gắn kết dựng xây quê nhà.
Ôi Tổ quốc thật là tươi đẹp
Khi con người đã xếp tình riêng
Chung tay chẳng có ưu phiền
Cùng nhau làm đẹp mọi miền quê hương.
Người với đất tình thương gắn kết
Cho quê hương xanh biếc niềm vui
Khắp nơi rộn rã tiếng cười
Cao su nhựa tốt con người xinh tươi.
Nơi rộn rã tiếng cười lời nói
Trên nông trường kẻ tới người lui
Cao su gắn kết con người
Làm giàu đất nước cho đời nở hoa.
NGUYÊN NGỌC
Khoảng trời yêu thương
Con về tháng Bảy mưa sa
Giọt ngâu lã chã ướt nhòa lời ru
Bếp nhà sợi khói hiền nhu
Đọng màu tóc mẹ tóc cha bao giờ
Con về tìm lại ấu thơ
Thương cha tần tảo bên bờ ruộng sâu
Nắng trưa đổ xuống mái đầu
Mưa chiều nặng hạt cha đâu chưa về
Khản lời chim vịt tái tê
Chén cơm lùa vội nón mê ra đồng
Nhìn con nước lớn mênh mông
Xuồng ghe bé nhỏ đắng dòng mi cay
Con về thả cánh diều bay
Chở bao mơ ước nên ngày lớn khôn
Cha dần về phía hoàng hôn
Ơn chưa đền đáp bồn chồn lòng con
Sau đồi nắng tắt héo hon
Nước nguồn tình mẹ vẫn còn khôn nguôi
Non cao biết mấy ngậm ngùi
Bao đời nước mắt chảy xuôi ngập tràn
Công cha nghĩa mẹ nặng mang
Nuôi con đâu kể trăm ngàn đắng cay
Cho con nên vóc hình hài
Mồ hôi tưới tẩm ruộng cày cha ơi!
Còn cha có mẹ bên đời
Con như có cả khoảng trời yêu thương…
TỊNH BÌNH
Nhớ cô cạo mủ
Chim nghiêng cánh nhỏ nhớ ngàn
Chiều nghiêng đổ nắng nhạt vàng rừng su
Ai lay ngọn gió mùa thu
Ngỡ như khúc hát lời ru tâm tình.
Đi đâu cũng nhớ quê mình
Cây đa giếng nước sân đình đã xưa
Bây giờ nhớ buổi sớm trưa
Nhớ rừng xóm nhỏ đong đưa lá ngàn.
“Hỡi cô tát nước bên đàng”
Câu ca đã cũ trăng vàng cũng xưa
Bây giờ trời đổ cơn mưa
Hỡi cô cạo mủ sao chưa về làng?
Ánh trăng lấp lánh nồng nàn
Nhìn qua kẽ lá hôn bàn tay xinh
Nhìn từng giọt mủ lung linh
Nhìn người con gái mắt in sao trời.
Đêm nay lòng rối bời bời
Trăng vàng lại sáng ngời ngời nhớ ai
Ước gì mau đến ngày mai
Gặp cô cạo mủ sánh vai bên rừng.
THOA NGUYỄN
Nguồn: Tạp chí cao su Việt Nam